}

Essay

2025-06-20

Trải nghiệm đáng nhớ tại Bệnh viện Hàn Quốc

  • DuongPhamThi 2025-06-20
  • 62
    1
Nếu có ai hỏi tôi: “ Khoảnh khắc nào khiến bạn cảm nhận rõ nhất về Hàn Quốc?” thì tôi sẽ không ngần ngại trả lời: “ Đó là khi tôi bị bệnh”. Nghe có vẻ kỳ lạ. Nhưng đúng vậy. Một du học sinh bị bệnh, cô đơn, giữa một đất nước xa lạ, không có người thân, bạn bè thân thiết bên cạnh lại là lúc tôi thấy rõ nhất trái tim của những người xa lạ nơi đây. Và cũng chính giây phút đó, tôi hiểu ra  thế nào là “ tình người không biên giới”.
    Hôm ấy là giữa tháng hai, với một cơn gió lạnh cắt da, tuyết rơi trắng xóa cả sân trường. Tôi chợt tỉnh dậy trong cơn choáng váng, toàn thân nóng bừng, cả người không còn chút sức lực. Tôi sống cùng phòng kí túc xá  với một bạn người Hàn cùng lớp học trong trường. Tay chân run rẩy bấm điện thoại với suy nghĩ trong đầu sẽ gọi điện cho ai đó. Nhưng tôi lại sợ làm phiền người khác. Tôi cũng sợ mình sẽ phải chống chọi cơn đau một mình.
    Khoảng 10 giờ sáng, lúc đấy lớp đã vào tiết học, điện thoại tôi đổ chuông. Là người bạn cùng phòng, người Hàn Quốc cùng lớp. “ Hôm nay cậu không đi học à?” Giọng bạn vang lên trong điện thoại, với giọng điệu lo lắng. Lúc đấy tôi cũng không còn tỉnh táo chỉ trả lời qua loa với giọng điệu yếu ớt. Chỉ vài phút sau, tôi nghe tiếng gõ cửa dồn dập. Người bạn cùng phòng mang theo một chiếc áo khoác to, dìu tôi ra taxi và đưa thẳng đến bệnh viện.
    Bạn ấy ngồi chờ tôi khám suốt gần 3 tiếng đồng hồ. Khi bác sĩ nói quá nhanh, bạn ở cạnh tôi dịch lại từ từ, nhẹ nhàng. Khi tôi mệt không thể đi lấy thuốc bạn cũng đi thay tôi. Bạn còn chạy đến quán ăn gần đó mua cháo, sữa và khăn nóng giúp tôi mà không một lời than phiền. Lúc ấy tôi nghẹn ngào hỏi bạn: “ Sao cậu lại giúp tớ nhiều đến vậy?” Bạn chỉ mỉm cười và nói: “ Tớ cùng từng có khoảng thời gian du học ở Ý 1 năm. Khi tớ ốm, một người bạn xa lạ đã giúp tớ. Nên khi thấy cậu ốm tớ hiểu rõ cảm giác của một du học sinh xa nhà, đau ốm ở nơi đất khách. Và giờ đến lược tớ giúp lại người khác.
    Lúc đấy, tôi chỉ biết im lặng. Nhưng trong lòng, tôi đã bậc khóc. Không phải vì cơn đau, mà vì tôi thấy được tình người còn đẹp hơn cả lời nói.
    Điều khiến tôi bất ngờ hơn nữa là cách nhân viên y tế đối xử với tôi. Dù nói tiếng Hàn chưa trôi chảy, phát âm còn khó nghe nhưng họ không hề tỏ ra khó chịu, mà chăm sóc rất thân thiện và ân cần. Một nữ y tá trẻ sau khi khám cho tôi, chị rút từ túi áo ra một chiếc túi nhỏ: bên trong là gói kẹo vitamin và miếng dán hạ sốt rồi nói “ Cái này là cho em đấy”.
    Tôi ôm chiếc túi nhỏ ấy về phòng mà cảm thấy như được an ủi khi nhận được sự yêu thương và quan tâm từ một người xa lạ dù không quen biết nhau, cũng chẳng chung quê hương.
    Tôi từng nghĩ những “người lạ” chỉ là những người bước qua đời nhau, dù có gặp rồi cũng không để lại ấn tượng gì trong ký ức của chúng ta. Nhưng chính tại Hàn Quốc, tình yêu thương, sự giúp đỡ của những người lạ đã trở thành “ một phần đẹp đẽ trong ký ức của tôi”.
      Nếu không có lần đó, có lẽ tôi đã bỏ cuộc giữa chừng và quay về nước vì không chịu được cái cô đơn một mình ở nơi đất khách quê người. Nhưng chính những con người nơi đây đã cho tôi thấy tình người bao la và tiếp thêm động lực để tôi có thể vững vàng bước tiếp trên con đường học tập.
    Giờ đây, khi gặp các bạn du học sinh mới sang, tôi luôn chủ động hỏi thăm, sẵn sàng giúp đỡ. Bởi tôi tin rằng, lòng tốt là một ngọn lửa- khi được truyền đi, nó sẽ rực cháy và không bao giờ tắt.
    Tôi biết, mình chỉ là một sinh viên nước ngoài nhỏ bé trong đất nước rộng lớn này, nhưng tôi cũng muốn đóng góp và cống hiến những việc nhỏ mà bản thân có thể làm được đặc biệt là giúp đỡ những người thấp bé, yếu thế hơn mình.
    Hàn Quốc đã dạy tôi bài học đẹp nhất: Tình người- không cần chung ngôn ngữ, không cần chung máu mủ vẫn có thể chạm đến trái tim nhau.
  • 공유링크 복사
  • 이전글AUTHENTICALLY ME2025.06.20
  • 다음글The presentation day2025.06.20
  • 댓글목록

    profile_image
    김형곤  오래 전

    타국살이의 어려움이 잘 느껴집니다. 특히 아팠을 때 가장 힘들지요.
    그래서 마이콧은 외국인들이 한국에서 도움 받을 수 있도록 베네핏파트너(Benefit Partner)를 늘려나가고 있습니다.
    또한 각 지역마다 국가별로 로컬 허브를 두어서 한국생활을 지원하고 있습니다.
    아직은 초기라서 많이 부족하지만 꾸준히 늘려나갈 계획입니다.
    DuongPhamThi 님이 알고 있는 외국 사람이 운영하는 식당이나 가게가 있으면 글로벌 토크에 많이 소개해주세요.
    다른 외국인들도 한국 생활의 어려움을 함께 극복할 수 있게 도와주세요.
    그리고 다른 회원들도 많이 초대해주세요.
    마이콧은 여러분들이 채워나가는 공간입니다.

    2025-06-20 14:26