}

Essay

2025-06-19

CHUYẾN TAXI KHÔNG CÓ TIỀN, NHƯNG CÓ TÌNH NGƯỜI

  • NgọcÁnh 2025-06-19
  • 61
    1
Chiều hôm đó ở Busan, tôi vội vã đến ga tàu thì sờ mãi không thấy thẻ giao thông. Loay hoay một lúc, tôi quyết định bắt taxi cho kịp giờ. Nhưng vừa ngồi lên xe, tim tôi như rơi xuống. Tôi phát hiện… mình mất ví.

Không một đồng, không giỏi tiếng Hàn, tôi hoảng loạn đến mức chỉ biết lặp đi lặp lại: “기숙사요… 기숙사요…” (ký túc xá…). Ban đầu bác tài xế cau mày, tỏ ra khó chịu. Có lẽ bác nghĩ tôi đang cố tình trốn trả tiền, lại còn làm mất thời gian của bác. Tôi càng bối rối, chỉ biết cúi đầu xin lỗi, tay chân run rẩy.

Nhưng rồi, sau một lúc im lặng, bác bất ngờ thở dài, gật đầu nhẹ và bắt đầu lái xe. Không một lời than phiền, không một ánh mắt giận dữ.

Khi đến nơi, tôi líu lưỡi định nhờ bạn thanh toán. Nhưng bác chỉ xua tay, mỉm cười nhỏ và nói: “괜찮아요” – Không sao đâu.

Tôi từng nghĩ người Hàn có phần xa cách. Nhưng hôm ấy, một người xa lạ đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn suy nghĩ. Một chuyến taxi không có tiền – nhưng đầy lòng nhân ái.
  • 공유링크 복사

    댓글목록

    profile_image
    김형곤  오래 전

    언어도 잘 통하지 않는 타국에서 지갑 없이 택시 탔다면 정말 당황했을 것 같아요.
    그래도 친철한 택시기사 덕분에 한국에 대한 이미지가 좋아졌다니 다행입니다.
    작은 에피소드, 걱정, 자랑을 앞으로도 많이 남겨 주세요.
    지금처럼 에세이로 길게 남기지 않아도 됩니다.
    '글로벌토크' 게시판에 편하게 남겨주세요.
    마이콧은 여러분들이 만들어가는 공간입니다.^^

    2025-06-20 14:48